Chính Sách Vận Chuyển Và Đổi Trả Hàng
Miễn phí vận chuyển mọi đơn hàng từ 500K
- Phí ship mặc trong nước 50K
- Thời gian nhận hàng 2-3 ngày trong tuần
- Giao hàng hỏa tốc trong 24h
- Hoàn trả hàng trong 30 ngày nếu không hài lòng
Mô tả sản phẩm
Kính lúp là một dụng cụ quang học đơn giản nhưng vô cùng hữu ích, được sử dụng để phóng đại các vật thể nhỏ, giúp mắt người quan sát thấy rõ hơn các chi tiết mà bình thường khó có thể nhìn thấy. Tuy nhiên, khi nói đến khả năng phóng đại của kính lúp, chúng ta không dùng khái niệm "số phóng đại ảnh" thông thường mà sử dụng "số bội giác" (ký hiệu G). Khái niệm này đóng vai trò then chốt trong việc đánh giá hiệu quả của kính lúp và các dụng cụ quang học quan sát khác như kính hiển vi, kính thiên văn.
1. Khái Niệm Số Bội Giác (G)
Số bội giác của một dụng cụ quang học là đại lượng đặc trưng cho khả năng làm tăng góc trông của vật qua dụng cụ đó so với khi nhìn trực tiếp bằng mắt thường. Cụ thể, số bội giác G được định nghĩa là tỉ số giữa góc trông ảnh (α') qua dụng cụ quang học và góc trông vật (α) khi vật được đặt ở vị trí có lợi nhất cho mắt quan sát trực tiếp (thường là tại điểm cực cận của mắt).
Công thức tổng quát: G = α' / α (đối với các góc nhỏ, tanα' ≈ α' và tanα ≈ α).
2. Tại Sao Lại Dùng Số Bội Giác Cho Kính Lúp?
Khi quan sát vật qua kính lúp, ảnh tạo bởi kính lúp là ảnh ảo, thường nằm xa mắt (có thể ở vô cực hoặc tại điểm cực cận của mắt). Mắt không hứng được ảnh ảo trên màn mà chỉ nhìn thấy ảnh ảo đó. Trong trường hợp này, kích thước ảnh tuyệt đối không còn ý nghĩa bằng góc mà ảnh chiếm trên võng mạc mắt, tức là góc trông ảnh. Số bội giác phản ánh trực tiếp khả năng làm cho vật trông lớn hơn, rõ ràng hơn trong tầm nhìn của mắt, điều mà số phóng đại tuyến tính (tỉ số kích thước ảnh trên kích thước vật) không thể hiện đầy đủ cho ảnh ảo.
3. Các Trường Hợp Tính Số Bội Giác Của Kính Lúp
Giả sử kính lúp có tiêu cự f. Mắt người có điểm cực cận Cc cách mắt một khoảng Đ (khoảng nhìn rõ ngắn nhất, thường lấy Đ = 25 cm đối với người có mắt bình thường). Góc trông vật α khi vật có chiều cao h được đặt tại điểm cực cận là α = h/Đ (với góc nhỏ).
a. Ngắm Chừng Ở Vô Cực (Quan Sát Với Mắt Không Điều Tiết)
Đây là cách ngắm chừng phổ biến nhất và thoải mái nhất cho mắt, vì khi đó mắt không cần điều tiết. Để ảnh cuối cùng hiện ở vô cực, vật phải được đặt tại tiêu điểm vật chính (F) của kính lúp. Ảnh ảo tạo ra ở vô cực.
Góc trông ảnh α' lúc này là góc tạo bởi chùm tia song song đi vào mắt, và có thể tính bằng α' = h/f (với h là chiều cao vật đặt tại F).
Khi đó, số bội giác là:
G∞ = α' / α = (h/f) / (h/Đ) = Đ/f
Nếu lấy Đ = 25 cm, thì G∞ = 25/f (cm).
b. Ngắm Chừng Ở Điểm Cực Cận (Quan Sát Với Mắt Điều Tiết Tối Đa)
Để có được góc trông ảnh lớn nhất, ảnh cuối cùng phải hiện tại điểm cực cận của mắt. Khi đó, mắt phải điều tiết tối đa.
Vật được đặt trong khoảng từ quang tâm O đến tiêu điểm vật F của kính lúp. Ảnh ảo tạo ra tại điểm cực cận (d' = -Đ).
Áp dụng công thức thấu kính: 1/f = 1/d + 1/d' => 1/d = 1/f - 1/d' = 1/f - 1/(-Đ) = 1/f + 1/Đ.
Góc trông ảnh α' = h/d.
Số bội giác là:
GCc = α' / α = (h/d) / (h/Đ) = Đ/d
Thay 1/d vào:
GCc = Đ * (1/f + 1/Đ) = Đ/f + 1
Nếu lấy Đ = 25 cm, thì GCc = 25/f (cm) + 1.
4. Yếu Tố Ảnh Hưởng Đến Số Bội Giác
Từ các công thức trên, có thể thấy: